【漢語大詞典●封界】
<P align=center>【漢語大詞典●封界】<p><br>1.疆界;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
邊境。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『管子·小匡』:“正其封界。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋太宗太平興國二年』:“自是各謹封界,秋毫不敢犯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.引申爲界線。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·正論』:“天下之大隆,是非之封界,分職名象之所起,王制是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]