【漢語大詞典●壕】
<P align=center>【漢語大詞典●壕】<p><br>①[háoㄏㄠˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』胡刀切,平豪,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.護城河。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『墨子·備城門』:“凡守圍城之法,城厚以高,壕池深以廣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『途中偶作』詩:“鷄犬夕陽喧縣市,鳧鷖秋水曝城壕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·王式傳』:“浚壕繚柵,外植刺竹,寇不可冒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.溝道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元無名氏『氣英布』第一折:“你道是特來救喒目前憂,敢可也不知自己在壕中坐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸孔尙任『桃花扇·餘韻』:“殘軍留廢壘,瘦馬臥空壕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]