【漢語大詞典●壁廂】
<P align=center>【漢語大詞典●壁廂】<p><br>邊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
旁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宣和遺事』前集:“馬縣尉等醒來,不見了那擔仗,只見酒桶撇在那一壁廂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元白樸『梧桐雨』第四折:“一會家心焦懆,四壁廂秋蟲鬧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『花月痕』第二回:“那壁廂,人間痛絶;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
這壁廂,仙家念熱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>冰心『超人』:“風大了,那壁廂放起光明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]