【漢語大詞典●塵冥】
<P align=center>【漢語大詞典●塵冥】<p><br>1.猶世外。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>比喩高遠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·陸機<擬古詩十二首·西北有高樓>』:“高樓一何峻,迢迢峻而安。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>綺窗出塵冥,飛陛躡雲端。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張銑注:“塵冥,昏塵外也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『從臨海王上荊初發新渚』詩:“扳龍不待翼,附驥絶塵冥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.喩時局昏暗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明宋濂『送黃仲恭赴官餘姚序』:“方今四海塵冥,財用乏絶,民心危迫,爲天子佐二千石者,當如是耶?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]