【漢語大詞典●塞路】
<P align=center>【漢語大詞典●塞路】<p><br>充塞道路。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>言其多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢揚雄『法言·吾子』:“古者楊墨塞路,孟子辭而闢之,廓如也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏陳琳『爲袁紹檄豫州』:“罾繳充蹊,坑穽塞路。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『蕪城賦』:“崩榛塞路,崢嶸古馗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『敦煌變文集·破魔變文』:“仙娥從後,持寶蓋以後隨;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
織女引前,扇香風而塞路。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]