【漢語大詞典●堡聚】
<P align=center>【漢語大詞典●堡聚】<p><br>1.猶堡寨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·張暢傳』:“百姓閉在內城,饑饉日久,方春之月,野採自資,一入堡聚,餓死立至。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·唐高祖武德三年』:“劉德成襲懷州,入其外郭,下其堡聚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“堡寨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂聚眾爲堡(以自衛)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·張暢傳』:“虜期又至,議欲芟麥剪苗,移民堡聚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]