【漢語大詞典●堪士】
<P align=center>【漢語大詞典●堪士】<p><br>高士;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
賢能之士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·報更』:“堪士不可以驕恣屈也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陳奇猷校釋:“堪士即高士也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『說文』:‘堪,地突也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朱駿聲『通訓定聲』云:‘堪爲高處。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>是堪有高義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>按,孫星衍以“堪士”爲“湛士”,兪樾解爲“能士”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]