【漢語大詞典●堀堁】
<P align=center>【漢語大詞典●堀堁】<p><br>1.塵揚貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·宋玉<風賦>』:“夫庶人之風,塕然起於窮巷之間,堀堁揚塵,勃鬱煩冤,衡孔襲門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“堀堁,風動塵也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸唐孫華『送宮恕堂北上』詩:“聞君西笑且揚鞭,灰洞炎塵方堀堁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.飛塵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『霍山』詩:“像設猶古先,冠裳蒙堀堁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]