【漢語大詞典●堯蓂】
<P align=center>【漢語大詞典●堯蓂】<p><br>1.相傳帝堯階前所生的瑞草。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>此草每月朔日生一莢,至月半,積至十五莢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>十六日起,日落一莢,月末而盡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>小建則余一莢,萎而不落。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『竹書紀年』卷上。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『寄懷華陽道士』詩:“休採古書探禹穴,自刊新曆鬭堯蓂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋晏殊『喜遷鶯』詞:“堯蓂隨月欲團圓,眞馭降荷蘭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指時序、光陰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編補遺·詞林·吉士閣試詩』:“嘉靖壬辰科庶常王梅……『長安新秋感懷七言律詩』云:‘鳷鵲樓高灝氣橫,堯蓂商律又敷榮。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]