【漢語大詞典●執符】
<P align=center>【漢語大詞典●執符】<p><br>1.持符節。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>比喩守信。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢揚雄『法言·修身』:“仁,宅也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
義,路也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
禮,服也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
智,燭也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
信,符也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>處宅,由路,正服,明燭,執符,君子不動,動斯得矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指使相符;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
謹守。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明詩紀事丁籤』卷一引明王廷相『家藏集』:“遊精於秦漢,割正於六朝,執符於『雅』『謨』,參變於諸子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]