豐碩 發表於 2013-2-7 09:37:34

【漢語大詞典●執訊】

<P align=center>【漢語大詞典●執訊】<p><br>
1.謂對所獲敵人加以訊問。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·出車』:“執訊獲醜,薄言還歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“執其可言問所獲之衆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳奐傳疏:“謂所生得敵人,而聽斷其辭也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后以爲稱美戰功之典。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·諸葛恪傳』:“雖『詩』美執訊,『易』嘉折首,周之方召,漢之衛霍,豈足以談?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 功軼古人,勳超前世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古時掌通訊的官吏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·文公十七年』:“鄭子家使執訊而與之書,以告趙宣子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“執訊,通訊問之官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.后代指接談,通訊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『謝范資政啟』:“竊陶大化,瞻若重霄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>執訊隆堂,近修於堂禮;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
占辭記室,屢致於尊光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園詩話補遺』卷三:“辛亥冬,從京口執訊來,自稱女弟子,以詩受業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>章炳麟『陸機贊』:“與弟雲頻頻執訊,悉密如兒童安語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●執訊】