豐碩 發表於 2013-2-7 09:27:43

【漢語大詞典●執拗】

<P align=center>【漢語大詞典●執拗】<p><br>
亦作“執抝”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.堅持己見,固執任性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋羅大經『鶴林玉露』卷十:“<荊公>又曰:‘有伊尹之志,則放其君可也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有周公之志,則誅其兄可也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有周后妃之志,則求賢審官可也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>似此議論,豈特執抝而已,眞悖理傷道也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『蜃中樓·龍戰』:“當初是令姪女執拗,不肯與小兒成親。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『而已集·魏晉風度及文章與藥及酒之關系』:“個人這樣鬧鬧脾氣還不要緊,若治國平天下也這樣鬧起執拗的脾氣來,那還成什么話?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.攔阻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第七二回:“李逵守死要去,那裏執抝得他住。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·楊廷和傳』:“江左比歲不登,中官請遣官督織造……廷和等不奉命,因極言民困財竭,請毋遣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>帝趣益急,且戒毋瀆擾執拗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●執拗】