【漢語大詞典●堂簾】
<P align=center>【漢語大詞典●堂簾】<p><br>1.堂廉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>借指朝廷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃宗羲『子劉子行狀』:“自廠衛司機務,而告訐之風熾;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
自詔獄及士紳,而堂簾之等夷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸李漁『蜃中樓·抗婚』:“須知天上堂簾近,不比人間控訴難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“堂廉”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.廳堂所掛之帘。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]