【漢語大詞典●堂邑】
<P align=center>【漢語大詞典●堂邑】<p><br>1.春秋楚地,本名棠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十四年』:“子囊師於棠以伐吳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后屬吳,稱堂邑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>今江蘇六合稍西而北。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.復姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·大宛列傳』有堂邑父。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]