豐碩 發表於 2013-2-7 08:11:09

【漢語大詞典●埴】

<P align=center>【漢語大詞典●埴】<p><br>
①[zhíㄓˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』常職切,入職,禪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』昌志切,去志,昌。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“戠”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.粘土。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·禹貢』:“厥土赤埴墳,草爲漸苞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“土黏曰埴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指泥土;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
土地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·馬蹄』:“陶者曰:‘我善治埴,圓者中規,方者中矩。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·齊俗訓』:“若璽之抑埴,正與之正,傾與之傾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高誘注:“埴,泥也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢揚雄『法言·修身』:“擿埴索途,冥行而已矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李軌注:“埴,土也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>盲人以杖擿地而求道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·良吏傳贊』:“夫善政之於民,猶良工之於埴也,用功寡而成器多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●埴】