【漢語大詞典●基命】
<P align=center>【漢語大詞典●基命】<p><br>猶始命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂人主初受天命而就位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·洛誥』:“王如弗敢及天基命定命,予乃胤保大相東土,其基作民明辟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·蘇綽傳』:“明主聿興,不降佐於昊天;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
大人基命,不擢才於后土。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明張居正『門生爲師相高公六十壽序』:“今天子基命宥密,孰與成王賢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]