【漢語大詞典●埃】
<P align=center>【漢語大詞典●埃】<p><br>①[āiㄞ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』烏開切,平咍,影。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
灰塵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·逍遙遊』:“野馬也,塵埃也,生物之以息相吹也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『蕪城賦』:“直視千里外,唯見起黃埃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『詠雪贈張籍』:“緯繣觀朝萼,冥茫矚晩埃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『兼幷』詩:“禮義日已偸,聖經久湮埃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]