【漢語大詞典●垠崖】
<P align=center>【漢語大詞典●垠崖】<p><br>1.猶懸崖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『調張籍』詩:“垠崖劃崩豁,乾坤擺雷硠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>潘飛聲『題披秘石門』詩:“垠崖劃軒豁,巨壁爭開張。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.邊際。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『遊琅琊山』詩:“所要挾道德,不愧丘與回。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>先生逐二子,誰能計垠崖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]