豐碩 發表於 2013-2-7 00:59:43

【漢語大詞典●埋沒】

<P align=center>【漢語大詞典●埋沒】<p><br>
1.埋在地下;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
埋藏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『兵車行』:“生女猶得嫁比隣,生男埋沒隨百草。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『破塚』詩:“埋沒殘碑草自春,旋風時出地中塵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元宮天挺『范張雞黍』第三折:“兄弟也,不爭你在黃泉埋沒,却教我在紅塵奔走。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李斗『揚州畫舫錄·橋東錄』:“江氏買唐村,掘地得宣石數萬,石蓋古西村假山之埋沒土中者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.湮沒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
泯滅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀韋莊『秦婦吟』:“昔時繁盛皆埋沒,舉目淒涼無故物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元典章·工部二·公廨』:“近爲各道、路、州、縣所管一應係官房舍基地等項,埋沒年深,以爲己業,逐項情弊多端,爲此行下各處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謂使人不能盡其才;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
隱而不彰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周庾信『哀江南賦』:“功業夭枉,身名埋沒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『送進士劉師服東歸』詩:“奈何任埋沒,不自求騰軒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『征途與共後語』:“夫世間功名富貴,最易埋沒人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第一回:“你埋沒在這鄕村鎮上,雖有才學,誰人是識得你的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王安友『協作』:“大哥,我看你不要把人家的好意埋沒了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●埋沒】