【漢語大詞典●埂】
<P align=center>【漢語大詞典●埂】<p><br>①[ɡěnɡㄍㄥˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』古杏切,上梗,見。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』古行切,平庚,見。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.坑,小坑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『玉篇·土部』:“埂,小坑也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.田塍;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
小土堤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元方回『歲除夜田家地臥四十韻』:“埂塍或斷缺,下有不測淤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第三九回:“我們莊子北沿兒地埂子上,有個小祠堂兒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>量詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>用於梗狀的東西。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>沙汀『淘金記』二:“它幷不很高,沒有樹木,遠遠看起來只是一埂漫遠的黃土丘陵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]