【漢語大詞典●城樓】
<P align=center>【漢語大詞典●城樓】<p><br>城門上的了望樓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·鄧禹傳』:“光武舍城樓上,披輿地圖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·郭皇后傳』:“霖雨百餘日,城樓多壞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『寄微之』詩:“驛路緣雲際,城樓枕水湄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『故事新編·出關』:“到得關上,立刻開了大廳來招待他。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>這大廳就是城樓的中一間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]