豐碩 發表於 2013-2-6 23:51:59

【漢語大詞典●幸人】

<P align=center>【漢語大詞典●幸人】<p><br>
1.得寵的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·皇后紀上·和熹鄧皇后』:“又和帝幸人吉成,御者共枉吉成以巫蠱事,遂下掖庭考訊,辭證明白。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.幸運的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『說苑·雜言』:“夫陳蔡之間,丘之幸也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>二三子從丘者,皆幸人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『徐大於王聞詔枉詩見賀奉答』之二:“騎驢倒墮君休笑,聖世今眞作幸人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.僥幸的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『新樂府序』:“『鹽商婦』惡幸人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·裴垍傳』:“士大夫不以垍年少柄用爲嫌,故元和之始,百度脩舉,稱朝無幸人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●幸人】