豐碩 發表於 2013-2-6 23:31:57

【漢語大詞典●垂絲】

<P align=center>【漢語大詞典●垂絲】<p><br>
1.下垂的絲狀枝條。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>多指柳條。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『侍從宜春苑奉詔賦龍池柳色初靑聽新鶯百囀歌』:“垂絲百尺掛雕楹,上有好鳥相和鳴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指如絲的枝條下垂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀李珣『漁歌子』詞:“柳垂絲,花滿樹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.白發下垂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李紳『發壽陽分司勅到又遇新正感懷書事』詩:“休爲建隼臨淝守,轉作垂絲入洛人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『白鷺』詩:“人生四十未全衰,我爲愁多白髮垂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>何故水邊雙白鷺,無愁頭上亦垂絲?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指垂絲海棠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張元幹『念奴嬌·丁卯上巳燕集葉尙書蕊香堂賞海棠即席賦之』詞:“燒燭呈妝,傳杯繞檻,莫放春歸去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>垂絲無語,見人渾似羞妒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●垂絲】