豐碩 發表於 2013-2-6 23:29:41

【漢語大詞典●垂情】

<P align=center>【漢語大詞典●垂情】<p><br>
1.謂專心於某事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東觀漢記·樊准傳』:“孝明皇帝尤垂情古典,遊意經藝,刪定乖疑,稽合圖讖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周書·尉遲運傳』:“出爲隴州刺史,地帶汧渭,民俗難治。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>運垂情撫納,甚得時譽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶垂意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>關心;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
關懷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『古今小說·吳保安棄家贖友』:“吾向者偶寄尺書,即蒙郭君垂情薦拔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷二六:“御史惻然不忍道:‘容門生到了地方,與老師設處便了。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>愚溪道:‘若得垂情,老朽至死不忘。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●垂情】