豐碩 發表於 2013-2-6 23:19:06

【漢語大詞典●垂垂】

<P align=center>【漢語大詞典●垂垂】<p><br>
1.漸漸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『和裴迪登蜀州東亭送客逢早梅相憶見寄』詩:“江邊一樹垂垂發,朝夕催人自白頭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元耶律楚材『和漁陽趙光祖』詩之二:“十年歎我垂垂老,萬里憐君得得來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蘇曼殊『住西湖白雲禪院』詩:“齋罷垂垂渾入定,菴前潭影落疎鐘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『槳聲燈影里的秦淮河』:“夜幕垂垂地下來時,大小船上都點起燈火。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.緩慢貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋嶽飛『過張溪贈張完』詩:“花下少年應笑我,垂垂羸馬訪高人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.低垂貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐薛能『盩厔官舍新竹』詩:“心覺淸涼體似吹,滿風輕撼葉垂垂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張孝祥『浣溪沙』詞:“宮柳垂垂碧照空,九門深處五雲紅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸洪昇『長生殿·聞樂』:“乍凝眸,星斗垂垂似可拈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊朔『東風第一枝·非洲鼓』:“芒果正在火熟,滿樹累累垂垂掛著黃里透紅的果實,看來是個豊收年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.下落貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『送人還吳江道中作』詩:“江雲春重雨垂垂,索寞情懷送客歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋辛棄疾『江神子·賦梅寄余叔良』詞:“暗香橫路雪垂垂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>余其鏘『南社巨子多半凋零矣詩以慟之』:“百年涕淚垂垂盡,一代文章黯黯空。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.延伸貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王韋『閣試春陰詩』:“野色垂垂十餘里,草綠柔茵低迤邐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.憂戚貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『郁離子·千里馬』:“次且謂郁離子曰:‘子何爲其垂垂也與?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 子非有願欲於今之人也,何爲其然也?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郁離子仰天歎曰:‘小子焉知予哉?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●垂垂】