豐碩 發表於 2013-2-6 23:16:05

【漢語大詞典●垂戒】

<P align=center>【漢語大詞典●垂戒】<p><br>
亦作“垂誡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.垂示警戒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐司空圖『疑經』:“縱天王制用失節,多取於諸侯,如欲垂誡,即書於周史可矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王鏊『震澤長語·經傳』:“若夫子意在垂戒,一二篇足矣,何取於多若是。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.留給后人的訓戒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『答張徹』詩:“悔狂已咋指,垂誡仍鐫銘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『官醞』詩:“彜酒『書』垂誡,群飲聖所戮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·后妃傳贊』:“『易』曰:‘閑有家,悔亡。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>苟越其閑,悔將無及。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>聖人之垂戒遠矣哉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●垂戒】