豐碩 發表於 2013-2-6 10:42:44

【漢語大詞典●垂天】

<P align=center>【漢語大詞典●垂天】<p><br>
1.掛在天邊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
懸掛天空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·逍遙遊』:“鵬之背,不知其幾千里也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
怒而飛,其翼若垂天之雲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明釋文引司馬彪曰:“若雲垂天旁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹丕『丹霞日行』:“丹霞蔽日,采虹垂天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶蔽天,籠罩天空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·揚雄<羽獵賦>』:“其餘荷垂天之罼,張竟壄之罘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉良注:“言罼之大,如垂天之四邊也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋姜夔『漢宮春·次韻稼軒』詞:“雲曰歸歟,縱垂天曳曳,終返衡廬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.比喩壯志淩云。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐駱賓王『上齊州張司馬啟』:“摶羊角以垂天,展驥足而騰景。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『和李相公以平泉新墅獲方外之名因爲詩以報洛中士君子兼見寄之什』:“垂天雖暫息,一舉出人寰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●垂天】