豐碩 發表於 2013-2-6 10:09:20

【漢語大詞典●壯健】

<P align=center>【漢語大詞典●壯健】<p><br>
1.強壯;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
強健。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·田叔列傳』:“仁(田仁)以壯健爲衛將軍舍人,數從擊匈奴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北齊書·韓賢傳』:“韓賢,字普賢,廣寧石門人也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>壯健有武用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『遣興』詩之五:“丈夫貴壯健,慘戚非朱顔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第三三回:“這兵馬都監黃信上廳來領了知府的言語出來,點起五十個壯健軍漢,披掛了衣甲,馬上擎著那口喪門劍,連夜便下淸風寨來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『秋收』三:“看去幷沒什么出奇的地方,然而這東西據說抽起水來就比七八個壯健男人還厲害。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.強健的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·匈奴列傳』:“壯者食肥美,老者食其餘;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
貴壯健,賤老弱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·獻帝紀二』:“司徒王允,以布(呂布)州里壯健,厚接納之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『遣興』詩之二:“降虜東擊胡,壯健盡不留。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.雄壯勁健。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元劉壎『隱居通議·詩歌二』:“此句壯健飛動,可以想見花卿之雄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳子龍『<佩月堂詩稿>序』:“壯健剛激入於武武,則厲求其和平而合於大雅,葢其難哉?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>范文瀾蔡美彪等『中國通史』第二編第三章第十一節:“陝西興平縣有霍去病塚,塚前有石胡人、石馬、石牛等雕像。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>這種雕像形體雖較質朴,但與墓中霍去病的豊功偉業配合起來,却顯得氣象壯健,意義深長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●壯健】