豐碩 發表於 2013-2-6 09:19:33

【漢語大詞典●坐贓】

<P align=center>【漢語大詞典●坐贓】<p><br>
1.亦作“坐臧”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>犯貪汙罪;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
判貪汙罪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·景帝紀』:“吏及諸有秩受其官屬所監、所治、所行、所將,其與飲食計賞費,勿論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>它物,若買故賤,賣故貴,皆坐臧爲盜,沒入臧縣官。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『東觀漢記·鍾離意傳』:“顯宗時,意爲尙書,交趾太守坐贓千金,徵還伏法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·台省·台省之玷』:“守制御史唐震,以欺取官物,誣陷人罪,逮至京,坐贓爲民。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>林紓『析廉』:“漢法,吏坐贓者皆不得爲吏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄙意此特用以匡常人,若君子律身,固已廉矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.方言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>栽贓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●坐贓】