【漢語大詞典●坐門】
<P align=center>【漢語大詞典●坐門】<p><br>1.坐在門口。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李復言『續幽怪錄·張質』:“是夜,坐門者及門人當宿之吏,莫不禁錮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『寄邛州宋道人』詩:“坐門惝恍見老仙,劇談氣欲淩天宇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶待漏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂於宮門外待早朝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸沈元欽『秋燈錄·待漏』:“首揆面奏:‘諸臣坐門勞苦,起稍遲。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]