豐碩 發表於 2013-2-6 08:45:10

【漢語大詞典●坐定】

<P align=center>【漢語大詞典●坐定】<p><br>
1.猶入座,坐下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『戰國策·燕策三』:“太子跪而逢迎,却行爲道,跪而拂席。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>田先生坐定。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·魏公子列傳』:“公子於是乃置酒大會賓客,坐定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>公子從車騎,虛左,自迎夷門侯生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第二十回:“衆人扶晁天王去正中第一位交椅上坐定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中間焚起一爐香來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>歐陽山『高干大』第十五章:“客人們都坐在炕上,干部們都坐在凳子上,大家的神氣都很緊張。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>坐定之后,先由郭占秀開口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.不費力而決定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·滕文公上』:“經界既正,分田制祿可坐而定也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫奭疏:“以言其易定也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『制詔擬詞·韓琦制』:“及受末命,戡濟艱難,以己徇時,坐定大議。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.很容易地平定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·袁紹傳』“簡精卒十萬,騎萬匹,將攻許”裴松之注引『獻帝傳』:“紹將南師,沮授、田豊諫曰:‘師出歷年,百姓疲弊……分遣精騎,鈔其邊鄙,令彼不得安,我取其逸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三年之中,事可坐定也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·石季龍載記上』:“若遣而果也,則不煩一旅之師而坐定梁益。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶言使穩定;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
安定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十六:“抖搜了精神,坐定了性子一回。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.一定;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
肯定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第五二回:“行者駡道:‘你這潑魔,今番坐定是死了!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 不要走,吃吾一掌。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第七五回:“既拿倒了孫行者,唐僧坐定是我們口裏食也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●坐定】