豐碩 發表於 2013-2-5 22:09:32

【漢語大詞典●阪】

<P align=center>【漢語大詞典●阪】<p><br>
①[bǎnㄅㄢˇ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』府遠切,上阮,非。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『集韻』部版切,上潸,幷。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
斜坡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
山坡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王褒『九懷·株昭』:“驥垂兩耳兮,中阪蹉跎;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
蹇驢服駕兮,無用日多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐戴叔倫『去婦怨』詩:“下阪車轔轔,畏逢鄕里親。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『相送行』:“但聞馬嘶覺已遠,欲望應須上前阪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸丁澎『度嶺見長城』詩:“嶺阪風廻樹鬱盤,長城如帶霧中看。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●阪】