豐碩 發表於 2013-2-5 21:22:40

【漢語大詞典●地脈】

<P align=center>【漢語大詞典●地脈】<p><br>
亦作“地脈”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.指地的脈絡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
地勢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·蒙恬列傳』:“起臨洮屬之遼東,城壍萬餘里,此其中不能無絶地脈哉?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 此乃恬之罪也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟浩然『送吳宣從事』詩:“旌旆邊庭去,山川地脈分。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋丁開『漂泊嶽陽遇張中行晩宿君山聯句』:“元氣無根株,地脈有斷絶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>日月互吞吐,雲霧自生滅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國演義』第一一三回:“鄧艾先度了地脈,故留蜀兵下寨之地;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
地中自祁山寨直至蜀寨,早挖了地道,待蜀兵至時,於中取事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指地下水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟云卿『放歌行』:“地脈日夜流,天衣有時掃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第二八回:“煙波蕩蕩接天河,巨浪悠悠通地脈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳偉業『黃河』詩:“河流天上改,地脈水中來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙光榮『里湖紀遊』詩:“地脈互流通,出泉歧路各。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.地中穴道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北堂書鈔』卷一五八引晉周處『風土記』:“太湖中有包山,山下有洞穴,潛行地中無所不通,謂之洞庭地脈者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.舊時迷信風水者謂地形好壞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明郞瑛『七修類稿·天地·天目山』:“天目山前水嚙磯,天心地脈露危機。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>康濯『三面寶鏡』:“王老殿,五十多歲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>早年間當過看地脈說風水的陰陽先生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●地脈】