豐碩 發表於 2013-2-5 21:21:53

【漢語大詞典●地氣】

<P align=center>【漢語大詞典●地氣】<p><br>
1.地中之氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·月令』:“<孟春之月>天氣下降,地氣上騰,天地和同,草木萌動。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏賈思勰『齊民要術·漆』:“<漆器>若不揩拭者,地氣蒸熱,徧上生衣,厚潤徹膠,便皺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶氣候。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·考工記序』:“橘踰淮而北爲枳,鸜鵒不踰濟,貉踰汶則死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此地氣然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳善『捫虱新話·北人不識梅南人不識雪』:“今江湖二浙四五月之間,梅欲黃落而雨,謂之梅雨;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
轉淮而北則否,亦地氣然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭澤『暮秋見雪』詩:“南中地氣煖,初冬未重衣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『呐喊·鴨的喜劇』:“老於北京的人說,地氣北轉了,這里在先是沒有這么和暖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.土地山川所賦的靈氣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
風水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明蔣一葵『長安客話·北平』:“胡主起自沙漠,立國在燕,及是百年,地氣已盡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『風箏誤·遣試』:“畢竟是伊家地氣靈,産出驚人寶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>駱賓基『父女倆』五:“邢老漢……自言自語地說:‘油莊的地氣算完了!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指大氣層。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王韜『甕牖餘談·星隕說』:“每見大流星曳長光或大火球,經過地氣之上層……此必地氣外之物,偶入地氣中而發光也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●地氣】