【漢語大詞典●圭撮】
<P align=center>【漢語大詞典●圭撮】<p><br>1.古代兩種很小的容量單位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·律曆志上』:“度長短者不失豪氂,量多少者不失圭撮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“應劭曰:‘四圭曰撮,三指撮之也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孟康曰:‘六十四黍爲圭。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.比喩微量或微小。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁陸倕『新漏刻銘』:“壬寅漏成,進御,以考辰正晷、測表候陰,不謬圭撮,無乖黍累。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳宗元『故銀靑光祿大夫柳公行狀』:“夫器宏者,恥效以圭撮之任;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
足逸者,難局以尋常之地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『五無論』:“是則衆生既盡,世界必無豪毛圭撮之存。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]