【漢語大詞典●圭窬】
<P align=center>【漢語大詞典●圭窬】<p><br>猶圭竇。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>牆上的小門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>借指窮人家的門戶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·儒行』:“環堵之室,篳門圭窬,蓬戶甕牖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“圭窬,門旁窬也,穿牆爲之,如圭矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁江淹『四時賦』:“空牀連流,圭窬淹滯,網絲蔽戶,靑苔繞梁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸張芳『黛史』:“夫圭窬之息,非有却扇之姿也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
縫裳女嬪,非有出鏡之豔也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]