豐碩 發表於 2013-2-5 20:02:39

【漢語大詞典●士族】

<P align=center>【漢語大詞典●士族】<p><br>
1.世族。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>東漢以后在地主階級內部逐漸形成的世家大族。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>在政治、經濟各方面都享有特權。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>士族制度於南北朝時最盛,至唐末漸趨消亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·許邁傳』:“許邁字叔玄,一名映,丹陽句容人也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>家世士族,而邁少恬靜,不慕仕進。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·裴讓之傳』:“楊愔每稱歎曰:‘河東士族,京官不少,唯此家兄弟,全無鄕音。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·後唐莊宗同光元年』:“晉王下教置百官,於四鎮判官中選前朝士族,欲以爲相。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指讀書人,士類。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·文章』:“近在幷州,有一士族,好爲可笑詩賦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孟棨『本事詩·情感』:“朱滔括兵,不擇士族,悉令赴軍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自閱於毬場,有士子容止可觀,進趨淹雅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>滔召問之曰:‘所業者何?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曰:‘學爲詩。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>問:‘有妻否?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曰:‘有。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>即令作寄內詩,援筆立成。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●士族】