豐碩 發表於 2013-2-5 18:40:15

【漢語大詞典●士夫】

<P align=center>【漢語大詞典●士夫】<p><br>
1.靑年男子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·大過』:“九五,枯楊生華,老婦得其士夫,無咎無譽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“年老之婦得其彊壯士夫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.通稱男子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金元好問『聶孝女墓銘』:“以子則孝,以婦則義。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以斷則勇,以守則智。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>於今之人,麟鳳之瑞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>莫靳者名,天曰美器。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不於士夫,一女之畀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>銘以表之,幷志予媿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.士大夫;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
讀書人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·交際』:“夫處卑下之位,懷『北門』之殷憂,內見謫於妻子,外蒙譏於士夫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>汪繼培箋:“士夫,謂士大夫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋羅大經『鶴林玉露』卷一:“至於荷艷桂香,妝點湖山之淸麗,使士夫流連於歌舞嬉遊之樂,遂忘中原,是則深可恨耳!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元曾瑞『醉太平·失題』曲:“相邀士夫,笑引奚奴,湧金門外過西湖,寫新詩弔古。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明楊愼『升庵詩話』卷十四:“近日士夫,爭學杜詩,不知讀書果曾破萬卷乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『辛亥革命前十年間時論選集·論排外當有預備』:“夫以今日之局,較諸三年以前國家有大得失士夫皆熟視無覩時,豈不謂之大有進步?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●士夫】