【漢語大詞典●土國】
<P align=center>【漢語大詞典●土國】<p><br>1.地處平原的國家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·地官·掌節』:“凡邦國使節,山國用虎節,土國用人節,澤國用龍節。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“土,平地也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>山多虎,平地多人,澤多龍,以金爲節鑄象焉,必自以其國所多者於以相別,爲信明也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂於國都服筑城等勞役。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>土,土功;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
國,國都。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·邶風·擊鼓』:“擊鼓其鏜,踴躍用兵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>土國城漕,我獨南行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“或役土功於國,或修理漕城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]