【漢語大詞典●土梗】
<P align=center>【漢語大詞典●土梗】<p><br>泥塑偶像。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦以喩輕賤無用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『戰國策·趙策一』:“夜半,土梗與木梗鬭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·田子方』:“吾所學者,直土梗耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>成玄英疏:“自覺所學,土人而已,逢雨則壞,幷非其物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·劉孝標<廣絕交論>』:“視若遊塵,遇同土梗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“遊塵土梗,喩輕賤也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『雷』詩:“眞龍竟寂寞,土梗空俯僂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『<徐斯遠文集>序』:“視榮利如土梗,以文達志,爲後生法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸戴名世『與弟書』:“五經二十一史,今之視爲土梗,而天下幾無讀書者矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]