豐碩 發表於 2013-2-5 18:03:52

【漢語大詞典●土著】

<P align=center>【漢語大詞典●土著】<p><br>
1.亦作“土箸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>世代定居一地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·西南夷列傳』:“其俗或土箸,或移徙,在蜀之西。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·西域傳上』:“西域諸國,大率土著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“言著土地而有常居,不隨畜牧移徙也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·孔季恭傳』:“夫訓農修本,有國所同,土著之民,習翫日久,如京師無田,不聞徙居他縣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸朱大韶『實事求是齋經義·司馬法非周制說』:“桓公問伍鄙之法,管子曰:‘相地而差徵,則民不移;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
徵不旅舊,則民不偸。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂隨地之美惡而差其徵稅,則民安土箸不移徙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『西域置行省議』:“山西號稱海內最富,土著者不願徙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>瞿秋白『餓鄕紀程』十:“所以那地方土著的資產階級很少,大多數只是‘農業的’小資階級,外來的如中國人等,也是私人商業經濟,小買賣小手藝等等。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指世代居住的地方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪樾『春在堂隨筆』卷十:“東平(沈東平)先生『臨平記』以唐詩人邱丹爲臨平人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>考『全唐詩』云:‘邱丹,蘇州嘉興人,諸曁令,歷尙書郞,隱臨平山。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>則臨平乃其流寓,而非土著也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.世代居住本地的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋趙汝礪『北苑別錄·采茶』:“大抵采茶,亦須習熟,募夫之際,必擇土著及諳曉之人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元周伯琦『興和郡』詩:“灤陽界東履,汾晉直西略。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>提封廣以遐,編氓半土著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·田子成』:“少君姓江,此間土著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『故鄕雜記』:“據鎮志,則宋朝時‘漢奸’秦檜的妻王氏是這鎮的土著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●土著】