豐碩 發表於 2013-2-5 17:45:58

【漢語大詞典●土苴】

<P align=center>【漢語大詞典●土苴】<p><br>
1.渣滓,糟粕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>比喩微賤的東西。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶土芥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·讓王』:“道之眞以治身,其緒餘以爲國家,其土苴以治天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“司馬云:土苴,如糞草也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李云:土苴,糟魄也,皆不眞物也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋戴復古『謝蕭和伯見訪』詩:“江湖尊白髮,土苴視黃金。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金史·海陵紀』:“殫民力如馬牛,費財用如土苴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鄂爾泰『贈方望溪』詩:“六經治世非土苴,相期津逮闚垠涯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吳梅『中國戲曲槪論』:“又光宣之季,黃岡俗謳,風靡天下,內廷法曲,棄若土苴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.以之爲土苴,比喩賤視。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋呂大鈞『天下爲一家賦』:“皆土苴其子孫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王國維『觀堂集林·<國學叢刊>序』:“或乃舍我熊掌,食彼馬肝,土苴百王,粃糠三古。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●土苴】