豐碩 發表於 2013-2-5 17:15:37

【漢語大詞典●差遣】

<P align=center>【漢語大詞典●差遣】<p><br>
1.派遣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·於烈傳』:“<咸陽王禧>曾遣家僮傳言於烈曰:‘須舊羽林、虎賁執仗山入,領軍可爲差遣。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·職官志二』:“凡衛士,各立名簿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其三年以來征防差遣,仍定優劣爲三第。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第一一○回:“<鳳姐>心裏想道:‘這回老太太的事倒沒有東府裏的人多。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又將莊上的弄出幾箇,也不敷差遣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.宋代官員被派充的實際職務。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·職官志一』:“其官人受授之別,則有官、有職、有差遣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>官以寓祿秩、敍位著,職以待文學之選,而別爲差遣以治內外之事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『百官表總序』:“其所謂官者,乃古之爵也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
所謂差遣者,乃古之官也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
所謂職者,乃古之加官也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『與楊濟甫書』:“久客都下,桂玉所迫,囊裝幷竭……惟日望一差遣出去耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢大昕『答袁簡齋書』:“差遣之名,惟宋時有之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋時百官除授,有官、有職、有差遣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如東坡以學士知定州,知州事,差遣也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
端明殿學士,職也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
朝奉郞,則官也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>差遣罷而官職尙存,職落而官如故。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.官府加派的勞役。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸贄『蝗蟲避正殿降免囚徒德音』:“除正稅正役外,徵科差遣,幷宜禁絶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●差遣】