【漢語大詞典●巫彭】
<P align=center>【漢語大詞典●巫彭】<p><br>1.傳說中的神醫名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『山海經·海內西經』:“開明東有巫彭、巫抵、巫陽、巫履、巫凡、巫相,夾窫窳之屍,皆操不死之藥以距之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭璞注:“皆神醫也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『世本』曰:‘巫彭作醫。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.泛指名醫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·勿躬』:“巫彭作醫,巫咸作筮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『代書寄趙宏』詩:“豈期艱苦天所憫,晩節幸値巫彭妙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]