【漢語大詞典●巧文】
<P align=center>【漢語大詞典●巧文】<p><br>1.擅長文辭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『國語·晉語九』:“巧文辯惠則賢,彊毅果敢則賢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>韋昭注:“巧文,巧於文辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指舞文弄墨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·刑法志』:“間者吏用法,巧文寖深,是朕之不德也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明唐順之『廷試策』:“人不得飾名以求功,而亦不得巧文以避罪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]