豐碩 發表於 2013-2-5 09:15:27

【漢語大詞典●工巧】

<P align=center>【漢語大詞典●工巧】<p><br>
1.技藝高明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『戰國策·秦策五』:“貞女工巧,天下願以爲妃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·列女傳·曹世叔妻』:“女有四行……婦容,不必顔色美麗也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
婦功,不必工巧過人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『乳母任氏墓志銘』:“<任氏>工巧勤儉,至老不衰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指巧藝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『有美堂記』:“今其民幸富完安樂,又其俗習工巧,邑屋華麗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.精致美妙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·自紀』:“文不與前相似,安得名佳好,稱工巧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋費袞『梁溪漫志·元城了翁表章』:“今時士大夫論四六多喜其用事精當,下字工巧,以爲膾炙人口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王紫詮『去學校積弊以興人材論』:“崇臺廣榭,萬戶千門,輪焉奐焉,莫不備極工巧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.善於取巧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·離騷』:“固時俗之工巧兮,偭規矩而改錯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“以言佞臣巧於言語,背違先聖之法。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陳子昂『感遇』詩之十六:“驕榮貴工巧,勢利迭相干。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.巧匠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』卷三:“賢人易爲民,工巧易爲材。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.泛指匠人,工匠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·劉敬宣傳』:“前人多發調工巧,造作器物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·文宗紀下』:“戊午,西川李德裕奏:南蠻放還先虜掠百姓、工巧、僧道約四千人還本道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪筆談·雜志一』:“天竺以刹利、婆羅門二姓爲貴種;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
自餘皆爲庶姓,如毗舍、首陀是也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其下又有貧四姓,如工巧純陀是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●工巧】