豐碩 發表於 2013-2-5 08:40:00

【漢語大詞典●平頭】

<P align=center>【漢語大詞典●平頭】<p><br>
1.凡計數逢十,如十、百、千、萬等不帶零頭,俗謂之齊頭,亦稱平頭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『登龍尾道南望憶廬山舊隱』詩:“靑山舉眼三千里,白髮平頭五十人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元燕公楠『摸魚兒』詞:“又浮生平頭六十,登樓悵望荊楚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『五十初度』詩:“里居荏苒四經春,忽作平頭五十人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.作詩的聲病之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·陸厥傳』:“約(沈約)等文皆用宮商,將平、上、去、入四聲,以此製韻,有平頭、上尾、蠭腰、鶴膝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡震亨『唐音癸籤·體凡』:“平頭謂第一字與第六字同聲,第二字與第七字同聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.頭巾名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“平頭小樣巾”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.代指奴仆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『兀坐久散步野舍』詩:“赤腳舂佘粟,平頭拾澗柴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明湯顯祖『紫釵記·回求馬仆』:“好教你垂鞭接馬玉童扶,衣箱別有平頭護。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『<唐祖命詩稿>序』:“祖命別余之溧水,而遣平頭裹糧以候余文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『苦暑行』:“平頭搖扇不可得,拔劍驅蠅聊爾爾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“平頭奴子”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.猶平常,普通。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第三回:“若是家門口這些做田的,扒糞的,不過是平頭百姓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.謂不分高低。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>史芬『羅炳輝將軍生平』二:“官司判了個平頭,雙方都沒輸贏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.男子發式。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>頂上頭發留的稍長,剪平,從腦后到兩鬢的頭發全部推光。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平頭】