豐碩 發表於 2013-2-5 08:38:45

【漢語大詞典●平樂】

<P align=center>【漢語大詞典●平樂】<p><br>
1.和平安樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·匈奴列傳』:“使少者得成其長,老者安其處,世世平樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂平坦富饒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·哀郢』:“哀州土之平樂兮,悲江介之遺風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“閔惜鄕邑之富饒也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.漢代宮觀名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后泛指園林館閣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·曹植<名都篇>』:“我歸宴平樂,美酒斗十千。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“平樂,觀名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓翃『贈張千牛』詩:“急管晝催平樂酒,春衣夜宿杜陵花。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『板橋雜記』附錄引明沈周『盒子會辭』:“平樂燈宵閙如沸,燈火烘春笑聲內。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平樂】