【漢語大詞典●平意】
<P align=center>【漢語大詞典●平意】<p><br>意氣平和;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
平心靜氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『鬼谷子·符言』:“言人君善與事結而不安靜者,但虛心平意以待之,傾損之期必至矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『君術·第四道』:“知無所不言,言無所不盡,開心平意,表裏洞達,終身而不見其隙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『墳·文化偏至論』:“事若盡於物質矣,而物質果足盡人生之本也耶?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 平意思之,必不然矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]