豐碩 發表於 2013-2-5 08:19:21

【漢語大詞典●平復】

<P align=center>【漢語大詞典●平復】<p><br>
1.痊愈;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
復原。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』卷十:“諸扶輿而來者,皆平復如故。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱弁『曲洧舊聞』卷五:“以酒糊丸,日吞百餘,二府皆平復。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『寄女』詩:“兩頰旋深窩,而今漸平復。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『故事新編·理水』:“已經平復下去的疙瘩,這時忽然針刺似的痛起來了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『四世同堂』三四:“她心中的傷痕幷沒有平復,可是爲了腹中的小兒,和四大媽的誠懇的勸慰,她已決定不再隨便的啼哭或暗自發愁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.恢復平靜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
使平靜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·梁孝王世家』:“太后聞之,立起坐飡,氣平復。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第一一八回:“盧俊義已在歙州城內行宮歇下,平復了百姓,出榜安民,將兵馬屯駐在城裏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第十八回:“那事已經平復,仍舊立的是他二令郞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶平定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋李上交『近事會元·唐德宗興元元年』:“賊泚平復,府庫空虛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.平而重疊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐封演『封氏聞見記·繹山』:“兗州鄒繹山南面平復,東西長數十步,廣數步,其處生梧桐,傳以『禹貢』‘繹陽孤梧’者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平復】